Nhất sĩ nhì nông
Hết gạo chạy rông, nhất nông nhì sĩ
Lão, sĩ nửa mùa nông nửa đường, nhưng vẫn thường coi khinh ... cái chợ lắm lắm.
Có điều, việc đi chợ thì không phải khinh, mà là ... (dân, not quan) ngại.
Nhân phong toả mới lòi ra, dân ta thiếu cái chợ ... không xong.
Các quan bảo dân, ngồi im, việc chợ búa để quan lo. Đứt, gãy, dập, bể, ... tùm lum.
"Cầu" của dân (shippers gọi là lấy orders), quan không nắm. "Cung" của doanh nghiệp, có đến đâu biết đến đó. Cân đối cung cầu là chuyện xa xỉ.
Nên, người ta ủng hộ hay từ thiện bao nhiêu, cứ chia đều phát đều cho ... dễ. Giàu cũng như nghèo. Đông con cũng như đơn chiếc. Đầu mùa phong toả tích trữ còn nhiều thì hoành tráng, sau dăm bữa hụt hơi.
Phân phối ách tắc. Chỗ thì hư ôi thối bỏ, nơi thì không có mà ăn.
Có đã là may, nói gì tới đủ với chất lượng.
Gạo rau thịt cá còn chưa xong, nói gì tới gia vị mắm muối.
Câu "đi chợ hộ" nói trơn tuột mà làm góc gai. Thêm một chữ "hộ" mà việc một buổi chợ thành một tuần đợi chờ mòn mỏi.
Lúc ấy mới nhớ câu "lửa thử vàng". Năng lực xã hội cộng đồng đến đâu, tưởng nay đã rõ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét