Nhớ ngày xửa ngày xưa, thời nền giáo dục xhcn còn hoang sơ, có câu chuyện thế này được in thành sách vẽ tranh minh hoạ. Một bạn (cây) đậu xanh "thiếu nhi" rủ bạn lạ mặt về nhà chơi. Không ngờ gã bạn lạ mặt lớn nhanh như thổi, quay sang bắt nạn bạn đậu xanh, ăn cắp và gây hấn với hàng xóm. Cho đến một ngày cô chủ nhỏ ra thăm vườn và hét lên "A, tên cỏ cú đáng ghét!".
Chuyện này, ngày nay hỏi thì bạn Gúc không biết gì. Chỉ biết cây cỏ cú, hay còn gọi là cỏ gấu (vì rất gấu?!) lại có một cái tên nữa khá ... nên thơ là hương phụ. Và, hương phụ là một loại "thảo dược" trị được nhiều bệnh, thậm chí đang được bán trên vài trang thương mại điện tử.
Bên ngoài mái trường xhcn, nhưng vẫn trong đất nước cnxh, mọi người nông dân đều biết rõ cỏ cú nổi danh sống khoẻ, lấn át mọi cây trồng và khó bị diệt tới mức nào. Vì nếu nhổ cỏ trên mặt đất, sẽ luôn sót lại phần rễ củ nằm sâu dưới đất, phần này bám rất chắc, phải đào bới chúng lên chứ thuốc diệt cỏ cũng không ăn thua.
Nếu chúng mọc lên từ các kẽ gạch, công trình xây dựng thì không thể đào bới, đành phải nhổ phần trên rồi ... nhìn chúng lại mọc xanh um.
Không may cho một số cây cỏ cú ở nơi nọ, ngày kia gặp phải covid-19. Quên, phải nói cho chính xác là gặp một lão già rảnh do bị phong toả mùa dịch.
Lão kiên nhẫn cỏ cú cứ trồi lên là ... nhổ, ngày một. Cỏ cú cũng ... gân, mọc lên thấy rõ từng ngày. Bám chắc thì bị vặt lá, cây non thì bị nhổ lên cả đoạn thân từ sâu trong lòng đất. Hy vọng đến một ngày, rễ củ núp sâu dưới đất sẽ ... kiệt sức. Mà có vẻ chúng kiệt sức thật, có cây bị nhổ lên cả đoạn rễ do đã trồi lên khá cạn.
Tuy nhiên, cuộc chiến về lâu về dài còn chưa chắc mèo nào cắn mỉu nào. Mà sao thảo dược hương phụ kia không trị được virus cúm Tàu nhỉ? Có phải cứu được giống loài không!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét