Những ngày này, bất cứ lúc nào, bạn cũng có thể trở thành một "ép gì đấy" (Fx). Nhẹ nhàng thì F5, F4, F3, căng hơn tý thì F2, F1, xui xẻo nữa mới đến F0.
Là "ép gì đấy" Fn, với n > 0, chưa chắc đã thành F0. Nhưng sẽ nếm trải đủ mùi phong toả cách ly. Nhẹ thì tại nhà, nặng thì tập trung. "Xui xẻo" trở thành F0, cũng có nặng có nhẹ, có ở nhà có ở bệnh viện, và, có sống có chết.
Dường như, mỗi một chúng ta đều là "ứng cử viên tiềm năng" cho tất cả các loại "ép". Ứng cử viên bị bắt nhốt. Chỉ là, có "ứng cử viên" cho một con người?
Có vẻ, người bất hạnh nhất là người ... cứ "ứng cử viên" mãi. Mãi mà chẳng thành "ép" gì. Nhưng lúc nào cũng có thể thành "ép" gì đấy.
Còn, hạnh phúc nhất hẳn là người nhanh chóng thành F0, và nhanh chóng hết F0 luôn. Trả hết nợ đời sau một giấc ngủ sâu, sau khi mơ thấy cầu vồng vì não thiếu oxy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét