Đọc một bài của Vi Ứng Vật, không thấy hay lắm, nhưng chẳng hiểu sao cứ vơ vơ vẩn vẩn trong đầu:
Viễn thính giang thượng địch
Lâm trường nhất tống quân
Hoàn sầu độc túc dạ
Cánh hướng quận trai văn.
Hay tại ông này nổi tiếng thanh cao (thường đốt hương ngồi một mình)?
Thôi thì, cứ viết lại vào đây:
Xa nghe tiếng sáo trên sông
Chén này kính bác một lần nữa thôi
Mai ngày bóng chiếc đơn côi
Sáo kia có vọng cũng nơi trai phòng ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét