Hôm trước nói chuyện ắc-quy. Chưa kể các bộ nguồn DC, -48V và +24V, 2 UPS mỗi UPS 2 chuỗi mỗi chuỗi 38 bình, vị chi 2 x 2 x 38 = 2 x 76 = 152 bình loại 12V. (Ghi chú, thiết kế đã để dấu ấn vớ vẩn, lẽ ra phải là 2 x 2 x 40 bình mới đúng, số mà lẻ lẻ là nghi rồi hihi).
Yêu cầu đơn giản, chất lượng các bình phải đồng đều. Cùng nhà sản xuất, cùng xê-ri sản xuất, cùng ngày sản xuất. Đơn giản mà hoá ra không đơn giản ở xứ lúa nước.
Công ty năm nào cũng đo. Đo xong để đó sang năm lại ... đo. Hồi trước dùng ắc-quy ngoại nhập, chất lượng tốt. Cứ mỗi năm đo lại xấu đi một chút, bình thường.
Năm nay lần đầu tiên có tiêu chuẩn đánh giá. 77 / 152 bình PASS, số còn lại WARN, rồi ALARM, và FAIL.
Lão đề xuất giản đơn, loại hết các bình xấu, giữ lại 76 bình PASS, lắp cho mỗi UPS một chuỗi 38 bình. Xem như còn 50% công suất, đằng nào công suất tải cũng chỉ cỡ 30%.
Các sếp cứ muốn dồn thêm các bình xấu kia vào các chuỗi còn lại. OK, ý sếp là ý giời, dù chẳng để làm gì. Chỉ tổ kéo cho mấy bình còn tốt mau hỏng hơn.
Chẳng để làm gì, nhưng thực hiện thì phức tạp hẳn. Phải tắt xuống bật lên hết UPS này đến UPS kia, tháo ra lắp vào hết bình này đến bình nọ, xếp tới xếp lui trong không gian chật hẹp. Với hy vọng nếu có sập thì đừng sập cả mấy chuỗi cùng một lúc.
Các sếp ở trung tâm bảo đảm kỹ thuật chọn phương án 1, dồn 2 chuỗi tốt cho 1 UPS, 2 chuỗi xấu cho UPS còn lại. Phòng Kỹ thuật đòi phương án 2, mỗi UPS một chuỗi tốt một chuỗi xấu. Cãi nhau lên đến phó giám đốc kỹ thuật, nghe nói quyết phương án 1. Nhưng phòng Kỹ thuật làm biên bản trình ký, không hiểu sao vẫn khăng khăng ghi phương án 2 của họ. Phó giám đốc ký không để ý, thế là bút sa gà chết.
Điều hay ho duy nhất trong vụ này là, đúng hôm tập trung thực hiện, lão haha F0.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét