Ông Liên xô, bà Trung quốc
Ông đi guốc, bà đi giày
Ông nhảy dây, bà đá bóng
...
(Đồng dao một thuở ...)
Là thằng dân đen sống ở một xứ đã trải qua mấy mùa "phong toả" vì covid-19, lão hết sức thông cảm với nổi khổ của người dân Thượng hải, Bắc kinh những ngày này.
Hiển nhiên phong toả ở đây không đơn giản như lockdown của lũ Tây lông. Dù cho Trung quốc là nơi phát sinh ra loại virus này với ác mộng Vũ hán hãy còn chưa phơi bày hết.
Dường như Tập hoàng đế ngồi trên ngôi cao sâu trong cung cấm ngày càng cách xa với ... nhân tính hơn?
Hay cũng hoang tưởng như Pu đại đế của nước Nga?
Dân xứ lúa nước một thời từng sống trong thành trì xhcn, đứng đầu bởi anh Cả, anh Hai. Để đến hôm nay vẫn còn sót lại những con người "cuồng Nga". Mà thực ra phải nói chính xác là cuồng một người Nga ai cũng biết là ai, hơn là cuồng dân tộc Nga. Vì không có dân tộc nào lại thích đem đạn bom tên lửa trút lên nhà người khác. Trừ 1, 2 kẻ quá khích gây luỵ cho cả dân tộc.
Dân xứ lúa nước, mặt khác, cũng chưa bao giờ thoát khỏi cái bóng Trung hoa. Chưa bao giờ, từ xưa đến nay, trong suốt chiều dài lịch sử còn nhớ được (không hẳn giống "lịch sử" được dạy trong các trường phổ thông đang gây tranh cãi). Và về mọi mặt. Hiển nhiên tinh tuý của cả một dân tộc là của cả một dân tộc, không phải của 1, 2 cá nhân (dù là những cá nhân leo "cao", chui "sâu").
Để từ vị trí thấp bé của mình, người nông dân có thể thấu hiểu nổi khổ của người dân của những dân tộc "lớn".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét