Thứ Năm, 7 tháng 4, 2022

Thơ

 Bài hát về năm chiếc lá

Hạnh phúc là một chiếc lá
Âm thầm nảy lộc đêm đông
Buồn đau là một chiếc lá
Rụng trong nhựa ứa mai hồng
Nhớ mong là một chiếc lá
Run vô cớ giữa lặng không
Hờn ghen là một chiếc lá
Vỡ đã tắt gió trong lòng
Cô đơn là một chiếc lá
Lay lắt mãi giữa cành đông
Tình yêu chỉ năm chiếc lá
Mà làm thành cả cơn dông.

Thơ Dạ Thảo Phương


Hoa sữa

Biết nói gì về hoa Sữa đây em
Khi hoa lãng tử đã rụng đầy vai áo
Lúc thơm thảo hoa đậu cùng thơm thảo
Lúc phù du hoa dứt áo phù du...
Hoa Sữa làm nên một nửa mùa thu
Là tinh tuý của nắng mùa xuân - gió mùa đông và mưa rào mùa hạ
Mỗi sáng mai thức dậy em thấy tình yêu bừng trên má
Chính là hương hoa sữa vừa ghé thăm đêm qua. 

Hương thơm như níu lòng người đi xa
Mười năm trời Hà Nội thức trong tôi có mùa hương hoa Sữa
Những bông hoa mang hình chớp lửa
Những cánh hoa trắng ngát lưng trời
Nói thêm gì về hoa Sữa em ơi
Hoa phát tán trong mắt người lúng liếng
Đã bao lần soi bóng mình bên suối
Lại nhớ về hàng cây hoa Sữa, đứng nghiêng nghiêng xoã tóc gội đầu...

Bên hồ Thiền Quang có lần tôi và em cùng nắm tay nhau 
Cùng líu ríu bước chân chạy trốn cơn mưa đầu mùa hạ
Hoa chạy phía sau hôn đầy tóc, đầy vai , đầy má
Hoa chạy phía trước rạp mình làm thảm đón chân ta. 

Có một lần,lần ấy cũng đã xa
Tôi vẫn nhớ và chắc em vẫn nhớ
Ngày ấy cũng vào mùa hoa Sữa nở
Trên chiếc thuyền con mình cùng ngắm Hồ Tây trong hoàng hôn mang mác đỏ
Gió heo may se cả dáng em gầy
Lần đầu tiên tôi dám nắm bàn tay
Lần đầu tiên em để mình run rẩy
Và con đường Thanh Niên chiều ấy
Hương sữa về thơm ngát môi em... 

Nói thêm gì về hoa sữa đi em
Ngày tôi về, những cánh hoa mỏng bay như chuồn chuồn bay thấp
Mắt em giấu những cơn giông mọng nước
Cặp môi xinh tắc nghẹn tiếng ru hời
Và bàn tay chợt buông khỏi vành nôi
Mình nhìn nhau một lời không dám hỏi.... 

Tôi đã đi qua mười mùa hoa đào - hoa xoan - hoa bưởi
Tôi đã đi qua trăm loài hoa có tên và không tên
Vẫn chỉ có hoa Sữa mới là hoa của tôi và em
Giờ hoa lãng tử rụng đầy vai áo. 
Lúc thơm thảo , hoa đậu cùng thơm thảo
Lúc phù du hoa dứt áo phù du. 
Trên vai tôi là một nửa mùa thu...

Thơ Lương Ngọc An




Không có nhận xét nào: