Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2022

 Những giấc mơ không đầu không cuối (thực sự không đầu không cuối) của lão ngày càng có vẻ "thực" hơn.

Nghĩa là chất liệu làm nên giấc mơ không còn "phi thực" nữa. Những gương mặt quen thuộc, thầy cô giáo, bạn bè, người thân chứ không xa lạ như trước. Sự kiện cũng bình thường, đám cưới, họp lớp chứ không hư ảo.

Chỉ là việc trộn các "vật liệu" "thực" vẫn rất "xi-nê-ma". Sự "nhảy" "phân cảnh", gương mặt này sang gương mặt khác vẫn "tuỳ tiện".


Lâu lâu có buổi sáng nằm ráng trên giường, tự nhiên nghĩ, một ngày nào đó lúc già đi (hoặc chưa cần phải già), lão sẽ lẫn lộn giữa những ký ức thật và giả (chính xác là không thật).

Nói cho cùng, một chuyện gì đó, xảy ra hay không xảy ra, có quan trọng gì không?




Không có nhận xét nào: