Thứ Bảy, 20 tháng 5, 2023

Không đề

 Thấy thích bài thơ này. Copied từ Fb của chị Hậu Khảo cổ.


Lần đầu tiên tôi ra đi có một người đưa tiễn
khi nơi ấy và anh đã lùi lại phía kia bên dưới đường băng
tôi bỗng thấy ngực mình đau nhói
trái tim tôi ai níu giữ lại rồi...
Đôi mắt anh buồn không giống những gì anh nói cùng tôi
bình thản quá như chẳng có cuộc chia tay nào đang đến
dù đã thuộc nhau nhưng sao tôi vẫn mong đến thế
một lần thôi, anh đừng dối lòng mình, hãy nói thật đi...
...
Nhưng... để làm gì...






Không có nhận xét nào: