Thứ Tư, 31 tháng 5, 2023

Nam trân

 Chuyện là, lão già lười nơi núi nọ, chẳng hiểu cơ duyên thế nào, mà tính đến nay đã định cư ở xứ Quảng (Nam) tròm trèm 30 năm chẵn. Lại còn bắt đầu từ chỗ hầu như không nuốt nổi món ăn nào của người Quảng, nhờ tính "ăn để sống không sống để ăn" mà vẫn an vị cho đến tận hôm nay, dù không biết có phải vì thế không, hình dong trông giống bộ xương khô hơn là một lão già râu tóc.

Kỷ niệm 30 năm, nói chuyện cái ăn, vì nhân đọc sách gặp chuyện trái lòn bon (bòn bon, lòong boong, ...). Trái này, lão gặp lần đầu tiên đã không thích. Một vì không hảo chua, hai vì không thích những trái phải bóc vỏ rít tay (bao gồm cả quýt cam vải nhãn chôm chôm các kiểu). Nên nửa tin nửa ngờ nghe đồn rằng là loại trái tiến vua.

Sau đọc sách nghiên cứu nhiều thì tin. Không phải vì ngon mà vì có công "cứu giá" những ngày gian khó. Nên mới được vua (Gia Long?) ban cho tên chữ "nam trân" (của quý phương nam). Lại được khắc lên Cửu đỉnh.



P/S. Sở dĩ viết entry này vì nhân đọc Làng xứ Quảng, có câu chuyện con cháu đi tìm phần mộ tổ tiên, gia phả chép cụ bà hiệu Nam Trân. Tìm người tên như vậy không có, chỉ nhớ có cụ bà tên tục là ... Lồn. (Tục xưa đặt tên xấu cho dễ nuôi, chắc hẳn đến khi lập gia đình có con có cháu rồi thì không ai biết đến tên thật nữa? Khi mất đi mới nhắc đến, lại đoán có vị thâm nho, thấy âm cũng gần với tên gọi loại trái cây nổi tiếng, quen thuộc bèn dùng tên "chữ" của trái cây nọ mà chép.).

Thâm nho thôi rồi, bảo sao cháu con hiểu được hihi.


Không có nhận xét nào: