Khi cơn (siêu) bão vừa tan, người ta thống kê được trên một chục người thiệt mạng. Nhưng chỉ trong vài ngày sau, con số đã tăng lên gấp hàng chục lần, phần lớn do sạt lở vùi lấp.
Ngoài một số yếu tố mới, như lần này thiên tai xảy ra ở phía bắc, hàng loạt cây cầu bị cấm lưu thông sau sự cố một chiếc cầu sụp xuống sông một cách rất ngoạn mục. Hay nhiều câu chuyện cảm động (xe lớn che cho xe nhỏ) đã phải xảy ra khi nhiều người vẫn ra đường dưới gió bão vốn đã được cảnh báo trước nhiều giờ là siêu bão. Còn lại thì nhiều chuyện vốn đã trở thành "truyền thống" dân tộc, có chăng được nâng lên một tầm cao mới.
Lũ cuốn bùn đất lấp đường vùi thôn bản. Phải mất nhiều ngày như ở Rào Trăng năm nào để tìm kiếm các thi thể bị vùi sâu dưới đất đặng đưa họ về với đất mẹ. Lụt lên ngập phố ngập đồng tràn sông vỡ đê cùng với thuỷ điện phải xả lũ tự cứu nguy.
Vẫn học sinh lội nước đến trường quyết không cho con chữ chạy thoát khi cả xã hội đang đầy rẫy bất an. Vẫn chuyện cứu trợ muôn thuở của một xã hội phát triển "bền vững" cùng những hệ luỵ tung hô và đạp nhau xuống bùn đen.
Và, vừa mới vừa cũ, là những lừa đảo cứu trợ cùng bóc phốt nhau, bao gồm cả "chó ỉa" lẫn "gà bươi" cả hai cùng thối.
Chuyện nhiều thật nhiều nói ít thế thôi, bởi vì vốn không cần nói nữa. Chỉ hơi ngạc nhiên với một giọng điệu hơi khác trên vtv về một "thủ đô lương tri và phẩm giá" gì đó. Có điều gì là thực không? hay lại nói càn nói khống?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét