Thứ Ba, 7 tháng 10, 2008

Cảm tính

Có thể nói (một cách cảm tính) rằng dân ta rất cảm tính (!?).
Cơ quan mình có cậu H., thuộc loại "gì cũng biết", mà lại biết rất chắc chắn (!). Nhưng những người đối thoại thường lại không tin. Mà cậu ta hầu như chỉ có cách chứng minh duy nhất: cá độ (!!).
Nói gì đâu xa, tv nước nhà vẫn thường ra rả: ai cũng biết rằng ..., chắc chắn rằng ... May mà không có thằng dân đen nào có thể cãi (!).

Hòn đất mà biết nói năng
Thì thầy địa lý hàm răng chẳng còn.

Mới đây ngài cục phó cục đường bộ (bộ gtvt) đáng kính của chúng ta tái khẳng định một cách cương quyết "dù bị phản đối vẫn phải thu phí lưu hành xe".
Không thấy ai hỏi: thế nếu thu phí mà vẫn kẹt xe thì thế lào? Người xưa hẳn hỏi ông quan của chúng ta có mấy cái đầu trên cổ? Dù chưa ai đụng đến cũng chẳng có cái nào (!).
Không biết ông ta có tính được cần giảm bao nhiêu % xe cộ, để tính đường "trảm" mấy thằng dân?
Mức phí đưa ra được tính như thế nào để "giết" được số % dân đen đó?
Người cần đi liệu có thể không đi? Loại được mấy công tử quý tộc đời mới thì e thằng dân đã chết mất ngáp.
Mà quan thông minh quá. Thà thu phí trên xăng dầu. Thu phí trên xe, nhà có xe chẳng lẽ không mua phí? Mua rồi ngu chi không chạy? Giảm được kẹt xe chăng?
Dân mà không mua xe nữa, để xem quan có sống được với "tôi yêu Việt Nam" (?!?).

Mới thấy nhà mình cần gì căn cứ với chả con số. Cứ "tiếng hét át tiếng bom" là xong tuốt.

Đến dân kỹ thuật, cần bao nhiêu mét dây cũng không thèm tính, nói đại (ví dụ) 100m đi. (???)

Trước đây mình cãi cũng hăng lắm. Cứ phải giành được tiếng nói cuối cùng mới hả. (!)
Nay tự thấy vô căn cứ. Em xin theo nhà Tùy.

Entry này cũng viết cảm tính nha. Không biết dân ta là dân như thế nào nữa. (??)

Không có nhận xét nào: