"Ăn cháo cũng được" là câu phát biểu có vẻ mộc mạc nhất, giữa rừng hoa mỹ tuyên truyền, của một cựu chiến binh, lúc ấy còn chưa là cựu, trong ngày chấm dứt chiến tranh.
Hẳn là tâm trạng vui sướng? Nhưng nghe có gì đó ... sai sai. Nếu chỉ cần ăn cháo, sao không cầm cuốc cầm cày mà lại cầm súng cầm dao?
Điều tuyên truyền không (cho) nói đến, là, sau đó, không phải "cũng được", mà thực sự đến cháo cũng không có mà ăn. Song tóc dài quần ống loe thì ... vẫn "không được"!
Hiển nhiên, cầm súng, không phải chỉ để ăn cháo cũng được vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét