Không phải nói chuyện nhà văn Lev Tolstoi, mà nói chuyện đất nước nọ.
Lúc nào cũng xoen xoét nói yêu hoà bình, nhưng nếu bình tĩnh nhìn lại cho thật công bằng toàn bộ lịch sử của mình, thì dấu vết những gì làm được trong hoà bình thật không mấy, tất cả hào quang đều có được nhờ chiến tranh.
Hiển nhiên, cái chính là vì não trạng chỉ biết sống bám vào chút hào quang quá khứ đó, hơn là sống cho tử tế trong hoà bình.
Tuyên bố dịch là giặc để phát động chiến tranh. Để biến mỗi ngôi nhà thành một pháo đài, để biến mỗi người dân thành một người lính. Để đẩy toàn dân ra mặt trận.
Không ngạc nhiên, khi não trạng đó đòi đối xử với các y bác sĩ bằng kỷ luật quân đội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét