Người ta nói, tiểu thuyết không thể thiếu hư cấu, nhưng phải dựa trên sự thật nào đó.
Sự thật là sự thật. Còn hư cấu, đó là điều nhà văn muốn truyền tải.
Trong những tiểu thuyết về chiến tranh, các nhà văn muốn truyền tải điều gì?
Để người đời sau biết về sai lầm của nhân loại (không cần biết bên nào, dù chiến tranh thường có nhiều bên)? Hay để tuyên truyền tính khốc liệt của chiến tranh? (Cũng như tính anh hùng của một bên nào đó).
Trớ trêu, tính khốc liệt (hay anh hùng) của chiến tranh là điều có thật, không phải hư cấu. Hư cấu để nói điều này, đó là ... bịa đặt.
Và, bịa đặt ra sự khốc liệt, thì, rất dã man!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét