Vậy là, cả 2 trạm ST1 và ST2 đã vừa kết thúc ca trực lịch sử, kéo dài hơn 47 ngày. Mà lẽ ra, được dự kiến chỉ 21 ngày. Vì những lý do, có stupid hay không, thì lịch sử sẽ phán xét.
Bắt đầu từ ngày ca lão xuống núi, sớm hơn thường lệ 1 ngày, 8h 20/7 (lẽ ra 21/7). Đến chiều tối muộn hôm nay, kết thúc bằng một cách cũng rất "lịch sử".
Anh em lên ca vào công ty từ 11h30, lỉnh kỉnh đồ đạc và thực phẩm (nhiều, vì chưa biết cái gì sẽ chờ đợi phía trước), sau khi ăn trưa sớm. Test PCR, chờ kết quả âm tính mới được lên đường. Vì lý do gì đó, kết quả được hứa hẹn sẽ có lúc ... 19h. Ước lượng đơn giản, xe chạy lên 30 phút, chạy về 30 phút, anh em xuống ca phải về đến nhà trước giờ giới nghiêm ... 20h.
Nghe nói lãnh đạo công ty tranh cãi ác liệt để đi đến giải pháp, cho xe lên sớm nhưng trong ngoài hàng rào chỉ được nhìn nhau. Đợi có điện thoại báo âm tính thì tiến hành giao ca nhanh và xe xuống cho kịp.
Được một lợi thế là chuyền thực phẩm vào trước để cất vào tủ lạnh trước khi kịp hư hỏng.
Nhờ trời, cuối cùng ca lên cũng đã có thể ăn tối muộn trong trạm, và ca xuống mọi người về đến nhà an toàn.
Mấy con virus bé tí mà ghê gớm thật. Chúng chui vào phổi con người ta và khiến cho trí não loài người trở nên mụ mị (nhẽ thiếu oxy?), tự hành hạ lẫn nhau. Huhuhu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét