Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2021

Tự ái

 Nhớ mang máng ngày xưa có đọc được ở đâu đó, nói rằng "Tự ái là đỉnh cao của tự trọng, và là vực thẳm của sự ti tiện", chẳng biết nhớ có chính xác không. (Suy ra tự trọng nằm dưới đáy ti tiện hihi).

Chuyện là thấy cư dân Nẵng xôn xao, mình chống dịch tốt thế sao còn bị thủ tướng phê bình là chưa được tốt.

Lão già lười nơi núi nọ cười mỉm, ai phê bình ai? phê bình chuyện gì? Chẳng ai rõ, nhưng ai cũng có chút máu tự ái cứ như ... đúng rồi.


Thực ra, tốt, xấu chả đến lượt mình. Ngoại trừ việc mình đã kiên nhẫn chịu đựng chấp hành không vi phạm. Ngoại trừ việc mình sống không ra sống nữa.

Không rõ chuyện gì đã tự ái, phải chăng tin tưởng mình tuyệt đối đúng? Còn nếu không, bị ai đó chê, tưởng cũng là chuyện bình thường?

Ông bí thư gì đó người Phòng phản ứng còn có thể tạm chấp nhận. Mà ổng nói có bị phê bình đâu!


Lão già lẳng lặng đi chăm chậu lan và chậu đỗ quyên của mình.

Không có nhận xét nào: