Ngày mưa, ngồi trước cửa sổ đọc vài bài Kanshi (Hán thi) của thiền sư Ikkyu Sojun (一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần), được nhà sư Pháp Hoan dịch từ tiếng Anh.
Trong không khí đậm Phật giáo như vậy, thấy lạ lùng bài thơ nào cũng đượm màu ... nhục dục.
Không thể không tìm hiểu về thiền sư Nhật bản danh tiếng ấy. Hoá ra cuộc đời tu tập hoằng hoá của ông vô cùng khác biệt.
Biết rằng, nói về thiền không gì vượt được vô ngôn, nên chỉ thử dẫn 2 bài kanshi của ông. Chưa có cơ duyên gặp bản gốc, đây là bản dịch của nhà sư Pháp Hoan.
Kanshi (11) - Dương vật
Vật trong khố vải hai tấc dài
Ta thường yêu thích nắm trong tay
Nếu có nữ nhân nào chạm phải
Mười phương thế giới tự hiển bày!
Kanshi (12) - Âm vật
Khoé miệng xưa nay chẳng nói cười
Khoe hàng lông quý ở quanh môi
Chốn ấy chúng sanh thường lạc lối
Chư Phật ba cõi lại ra đời.
8 nhận xét:
Các dòng tu thiền đôi khi thái quá, làm hỏng cả đạo Phật. Ỡm ỡm ờ ờ giả thần giả quỷ. Haizzz.
Các công án thiền không được tải bằng lời, nên cũng khó truyền tải. Đúng là lạm dụng quá thì thành có hại :-)
Nghi chúng là một mớ vô nghĩa :/ Phật không bao giờ làm khó chúng sinh.
Đây chưa phải Phật. Chỉ là những con đường khác nhau để đến với Phật thôi :-)
Họ làm hỏng Phật giáo.
Không đến nỗi như vậy chứ :-)
Đến đấy, còn quá. Thực ra có lẽ họ không tu Phật, mà tu thiền. Và thiền của họ ko phải thiền của Phật. Chữ thiền bây giờ nó bao quát rộng quá, ko biết nên hiểu theo nghĩa nào. Chỉ biết là, không phải thiền nào cũng hướng về Phật.
Vì sao, khi Phật khai thị cho đại chúng, chỉ sau chưa đến một buổi là người ta đã đắc nhãn pháp. Mà công án của mấy vị, lại có thể làm khó nhau cả một đời? Mà bản tính con người, cái gì thấy khó lại tưởng là cao siêu thâm hậu.
Nói chung mấy chuyện này, chắc do quan điểm khác nhau thôi. Những người đắc đạo, họ vào niết bàn cả rồi =))
:-))
Đăng nhận xét