Khi cả loài người thực sự thích được bị lừa dối, thì có lẽ không nên gọi đó là dối lừa nữa. Nên gọi là ảo tưởng.
Chính trong ảo tưởng này, loài người vẫn luôn tưởng tượng là mình đang vùng vẫy để thoát ra. Thoát ra, thực chất là sa vào một ảo tưởng khác.
Dù chưa hẳn đã là thực tế, nhưng có thể nói thực tế hơn, là chỉ đập tan ảo tưởng. Để xem, còn lại là cái gì. Nhưng mới thế đã khó, vì, phải đập tan chính mình cái đã ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét